Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc chắn sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ. Ngành Quản trị dịch vụ du lịch và lữ hành là gì? kỹ năng lãnh đạo và kỹ năng ngoại ngữ. Mô hình giả định - Travel office ngay tại toà nhà HIU giúp sinh viên tập làm quen với công việc điều hành. Các tour trải nghiệm thực tế tạo cơ hội sinh viên đối kiểm kiến Tăng lữ là gì. #Lịch sử lớp 8. 0. Dưới đây là một vài câu hỏi có thể liên quan tới câu hỏi mà bạn gửi lên. Có thể trong đó có câu trả lời mà bạn cần! Lê Ngọc Huy Hoàng 11 tháng 10 2021 lúc 14:31. Câu 1: Xã hội Pháp trước cách mạng có những đẳng cấp. A. tăng lữ Hoa Dương vốn là thanh niên kiên định, theo các đường vẽ của bút laser, Vân Hồng càng vẽ anh ta càng cảm thấy mộng bức: Đây có phải là đang trình diễn nghệ thuật không? Mãi cho đến khi văn phòng gọi điện thoại bảo hắn trở về tăng ca, Vân Hồng vẫn chưa hoàn thành. Đạo Lữ Của Ta Là Bạch Lang Chương 5 " Cái gì mà đồng học, gọi Đại Tiên! "Cho đến bây giờ, chú từ đã thực sự bị thuyết phục. Số tiền này hắn chưa từng đề cập đến bất kì ai, cũng không nói qua với ai chuyện nhặt được tiền. Nhưng Vân Hồng lại một hơi . Chương thứ ba Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng!! Đi chơi!! Thất Tịch!!! A Trừng của hắn chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch!!! Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc chắn sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ. Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nghiệp vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn xử lý hết. Xong rồi, hắn bắt đầu đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch. Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới. Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu gọn gàng xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “CỨU MẠNG AAAAAAAAAA…!!!” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!” Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “Ngụy Anh!!! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta!!!!!” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của chủ nhân sạc thêm pin vậy. Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “Ngụy công tử ngươi buông tay!!” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay huyền thoại của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi. Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận.” Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “Ngươi đừng có nói, hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.” Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?” Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.” Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi thoải mái lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng nói chuyện. Tấm rèm buông hờ bên cửa sổ ngăn cách thế giới bên ngoài, để lại khoảng riêng cho đôi tình nhân. Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chăm chú nhìn hắn, không nói một lời. Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “A Trừng?” “Suỵt” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhắm mắt lại. Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực chất là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, các con thuyền tập trung tại nơi này tiến hành mua bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là cửa hàng san sát, nhưng đặc sắc nhất vẫn là các thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, các thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, đặc sắc. Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng các cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, gương mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng.” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “Đi.” Lên bờ chơi rồi, lại không có ai ném hoa gì cả. Hai ba cô nương tay cầm túi thêu định tiến tới, giữa chừng liền lảng sang chỗ khác. Hắn quay sang nhìn Giang Trừng, bắt gặp y ánh mắt ăn thịt người hung tợn trừng chạy thêm một cô nữa. Bạn đang xem đạo lữ là gì Xem thêm Thông Tin Là Gì – Lý Thuyết Thông Tin Và Dữ Liệu Xem thêm Underground Là Gì – Nghĩa Của Từ Underground Lam tông chủ buồn cười, A Trừng nhà hắn ghen cũng thật đáng yêu. Lam Hi Thần vui vẻ cùng người yêu dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi bình thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi. Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn nhịp. Tại một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra cửa sổ, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “Thấy hai cái cầu kia không? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó.” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “Ba người các ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt.” Kim Đại tiểu thư giãy nảy “Ta không cho phép! Viên cải trắng này là của ta!!” Di Lăng lão tổ cười “Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của người yêu, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à?” Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “Ngươi có muốn ta đi thả đèn không?” Giang tông chủ gật đầu “Thả đi.” Hắn ngạc nhiên nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn?? Y nhìn thẳng hắn, nghiêm túc nhả từng chữ “Ngươi phải tin tưởng, giữa hai chúng ta có duyên phận.” Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “Ta tin.” Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng . Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn bắt đầu thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không? Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại tặng hoa tặng hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi để ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường. “Ngươi người ở đâu a?” “Ngươi một mình đến đây hả?” “Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?” “Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?” “Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng bạo dạn hơn Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới. Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn xuất hiện, làm các cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt!” Hắn cười dịu dàng “Trong mắt ta, A Trừng mới là người đẹp nhất.” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.” Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “Ân” Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên bầu trời “Từ chỗ này, liền có thể xem trọn vẹn cảnh pháo hoa.” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tiếp nở rộ trên bầu trời. Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “Lam Hi Thần?” Hắn vòng tay ôm lấy y “Gọi ta Lam Hoán.” “Lam Hoán” y thuận theo đáp. Hắn từ từ kề sát vào gương mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm sâu sắc cái hôn này. Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “Lam nhị ca ca…từ bỏ…u u…..chịu không nổi…hức…” Lam Hi Thần mặt tái rồi. Chuyên mục Hỏi Đáp Chương thứ ba Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á ? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng ! ! Đi chơi ! ! Thất Tịch ! ! ! A Trừng của hắn dữ thế chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch ! ! !Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ như chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc như đinh sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ .Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nhiệm vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn giải quyết và xử lý hết. Xong rồi, hắn mở màn đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch .Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới .Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu ngăn nắp xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “ CỨU MẠNG AAAAAAAAAA … ! ! ! ” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!” Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “ Ngụy Anh ! ! ! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta ! ! ! ! ! ” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt ’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của gia chủ sạc thêm pin vậy .Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “ Ngụy công tử ngươi buông tay ! ! ” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay lịch sử một thời của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi .Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “ A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận. ”Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “ Ngươi đừng có nói, ngày hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia ” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.” Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?” Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.” Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi tự do lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng trò chuyện. Tấm rèm buông hờ bên hành lang cửa số ngăn cách quốc tế bên ngoài, để lại khoảng chừng riêng cho đôi tình nhân .Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chú ý nhìn hắn, không nói một lời .Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “ A Trừng ? ”“ Suỵt ” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn kiểm soát và điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhu cầu nhắm mắt lại .Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực ra là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, những con thuyền tập trung chuyên sâu tại nơi này triển khai mua và bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là shop san sát, nhưng rực rỡ nhất vẫn là những thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, những thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, rực rỡ .Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng những cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí còn có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, khuôn mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “ Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng. ” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “ Đi. ”Lên bờ chơi rồi, lại không có ai ném hoa gì cả. Hai ba cô nương tay cầm túi thêu định tiến tới, giữa chừng liền lảng sang chỗ khác. Hắn quay sang nhìn Giang Trừng, phát hiện y ánh mắt ăn thịt người hung tợn trừng chạy thêm một cô nữa .Bạn đang xem đạo lữ là gìXem thêm Thông Tin Là Gì – Lý Thuyết Thông Tin Và Dữ LiệuXem thêm Underground Là Gì – Nghĩa Của Từ UndergroundLam tông chủ buồn cười, A Trừng nhà hắn ghen cũng thật đáng yêu .Lam Hi Thần vui tươi cùng tình nhân dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn ngày hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi thông thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi . Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn nhịp. Tại một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra hành lang cửa số, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “ Thấy hai cái cầu kia không ? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối thời điểm ngày hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó. ” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “ Ba người những ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt. ”Kim Đại tiểu thư giãy nảy “ Ta không được cho phép ! Viên cải trắng này là của ta ! ! ”Di Lăng lão tổ cười “ Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của tình nhân, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à ? ”Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “ Ngươi có muốn ta đi thả đèn không ? ”Giang tông chủ gật đầu “ Thả đi. ”Hắn quá bất ngờ nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn ? ?Y nhìn thẳng hắn, tráng lệ nhả từng chữ “ Ngươi phải tin cậy, giữa hai tất cả chúng ta có duyên phận. ”Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “ Ta tin. ”Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng. Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán ’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn mở màn thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không ?Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại Tặng Kèm hoa khuyến mãi hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi chú ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường . “Ngươi người ở đâu a?” “Ngươi một mình đến đây hả?” “Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?” “Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?” “Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng mạnh dạn hơn Đảo Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới .Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn Open, làm những cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “ Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt ! ”Hắn cười dịu dàng êm ả “ Trong mắt ta, A Trừng mới là người mẫu nhất. ” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.” Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “ Ân ”Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên khung trời “ Từ chỗ này, liền hoàn toàn có thể xem toàn vẹn cảnh pháo hoa. ” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tục nở rộ trên khung trời .Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật bùng cháy rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “ Lam Hi Thần ? ”Hắn vòng tay ôm lấy y “ Gọi ta Lam Hoán. ”“ Lam Hoán ” y thuận theo đáp .Hắn từ từ kề sát vào khuôn mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng dính, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm thâm thúy cái hôn này . Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “ Lam nhị ca ca … từ bỏ … u u … .. chịu không nổi … hức … ”Lam Hi Thần mặt tái rồi .Nguồn internet đạo- 1 d. Đơn vị hành chính thời xưa, tương đương với tỉnh ngày 2 d. Từ dùng để chỉ từng đơn vị cánh quân lớn hành động độc lập. Đạo 3 d. cũ; trtr.. 1 Từ dùng để chỉ từng đơn vị văn kiện quan trọng của nhà nước. Đạo dụ. Đạo nghị định. 2 Từ dùng để chỉ từng đơn vị vật mà người theo tôn giáo tin là có phép lạ của thần linh. Đạo 4 d. Người cai quản một xóm ở vùng dân tộc Mường trước Cách mạng tháng 5 d. 1 Đường lối, nguyên tắc mà con người có bổn phận giữ gìn và tuân theo trong cuộc sống xã hội thường theo quan niệm cũ. Đạo làm người. Đạo vợ chồng. Ăn ở cho phải đạo. Có thực mới vực được đạo tng.. 2 Nội dung học thuật của một học thuyết được tôn sùng ngày xưa. Tìm thầy học đạo. Mến đạo thánh hiền. 3 Tổ chức tôn giáo. Đạo Phật*. Đạo Thiên Chúa*. 4 kng.. Công giáo nói tắt. Đi đạo theo Công giáo. Nhà thờ đạo. Không phân biệt bên đạo hay bên đời.triết, chữ Hán nghĩa đen là đường đi, nghĩa bóng chỉ đường hướng cần phải theo trong đời sống tinh thần của con người đạo làm người. Trong triết học, Đ có nghĩa sâu rộng hơn. Nho giáo coi Đ như nguyên lí tiến triển của sự vật, quy luật hoạt động của vũ trụ. Kinh Dịch có câu "Một âm một dương gọi là đạo" nhất âm nhất dương chi vị đạo, "Một âm một dương" tức hai khí âm và dương tác động lẫn nhau, gọi là Đ, tức là động lực thúc đẩy sự hình thành và chuyển hoá của vạn vật x. Âm dương. Đ cũng là hướng đi của con người, tức đạo lí làm người. Cũng ở Kinh Dịch có câu "Thánh nhân đặt ra dịch lí"... dựng đạo trời gọi là âm với dương, dựng đạo đất gọi là mềm với cứng, dựng đạo người gọi là nhân với nghĩa Thánh nhân chi tác dịch dã... lập thiên chi đạo viết âm dữ dương, lập địa chi đạo viết nhu dữ cương, lập nhân chi đạo viết nhân dữ nghĩa. Theo đạo Lão, Đ có thêm một ý nghĩa khác. Đ được coi là nguồn gốc vũ trụ. Đạo đức kinh viết Có một vật gì đó, sinh ra cả trời đất, lặng lẽ, trống không, đứng riêng biệt không đổi thay, tuần hoàn không biết mỏi, có thể làm mẹ thiên hạ. Ta không rõ tên là gì, gọi nó là Đ Hữu vật hỗn thành, tiên thiên địa sinh. Tịch hề liêu hề, độc lập bất cải, chu hành nhi bất dãi, khả dĩ vi thiên hạ mẫu. Ngô bất tri kì danh, tự chi viết đạo. Đ là một nguyên lí huyền diệu, không thể nói thành lời. Đ mà nói ra được, không phải là Đ thường tức là Đ chân chính không biến đổi – "Đạo khả đạo, phi thường đạo". Bên cạnh ý nghĩa siêu hình nói về nguồn gốc của trời đất, theo Lão Tử, Đ còn là khuôn phép của vũ trụ, đương thời thể hiện đường hướng của cuộc sống con người. Trong Đạo đức kinh có viết Lòng thiện cao cả thì như nước, lợi cho muôn vật mà không tranh giành, ở vào chỗ người ta ghét bỏ, cho nên gần với Đ Thượng thiện nhược thuỷ, thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư đạo. Đạo Lão dạy người ta tình yêu rộng lớn Thánh nhân thường biết cứu người nên không bỏ người nào, thường biết dùng vật nên không sót vật nào; khuyên người ta giữ tấm lòng thuần phác, hồn nhiên như trẻ thơ, thanh thản trong mọi công việc vô vi nhi vô bất vi. Xt. Vô vi.quân sự, 1. Đơn vị tổ chức quân đội cao nhất thời Đinh 968 - 980. Năm 974, Đinh Tiên Hoàng chia quân đội của mình thành 10 Đ, mỗi Đ 10 quân, mỗi quân 10 lữ, mỗi lữ gồm 10 tốt, mỗi tốt 10 ngũ, mỗi ngũ 10 người. 2. Tổ chức quân đội gắn liền với địa phương thời Lê Sơ 1428 - 1527. Cả nước có 5 Đ Đông đạo, Tây đạo, Nam đạo, Bắc đạo và Hải tây đạo. Mỗi Đ gồm một số vệ vd. Đông đạo gồm vệ Nam Sách thượng, hạ; Bắc đạo gồm vệ Bắc Giang thượng, trung, hạ. 3. Tên gọi tỉnh thời Lê. 4. Tổ chức hành chính quân sự do Pháp đặt ra ở Việt Nam nhằm đàn áp các cuộc khởi nghĩa hoặc nổi dậy của nhân dân. Xt. Đạo quan 1. Đường lối, nguyên tắc phải noi theo. Đạo làm người. 2. Nội dung học thuyết được tôn sùng ngày xưa. Theo đạo thánh hiền. Tìm thầy học đạo. 3. Tôn giáo. Đạo Phật. Đạo Thiên chúa... 4. Nguyên lý tuyệt đối trong học thuyết Lão 1. Đơn vị hành chính thời xưa, tương đương với tỉnh ngày nay. 2. Đơn vị cánh quân lớn, hoạt động độc lập. Đạo quân. 3. Đơn vị văn kiện của nhà nước, đơn vị vật mà người có tín ngưỡng tin là có phép của thần linh. Đạo luật. Đạo nghị định. Đạo bùa. 4. Người cai quản một xóm ở vùng dân tộc Mường trước cách mạng tháng Tám. - Thần hồn sau khi thoát khỏi thân thể, qua mười hai canh giờ sẽ bắt đầu suy yếu dần, trừ phi vượt qua cửu trọng lôi kiếp, thành tựu dương thần thì mới có thể hoàn toàn tách rời khỏi thân thể. Chính vì thế lần này chúng ta đi Mãng Hoang đại lục vẫn phải mang theo thân một trang viên khổng lồ, Hồng Dịch ngồi đối diện với Thiện Ngân Sa tại mật thất, hai người cách nhau chừng năm thước, ở giữa là mảnh ngọc cổ xưa Tiên Đô Ngọc khi tới Xuất Vân quốc, tất cả cũng được thu xếp ổn hai ngàn nhân mã của Hồng Dịch cũng được bố trí thỏa đáng trong trang viên, có phòng ốc đầy đủ, mọi thứ đều câu toàn, bắt đầu cuộc sống tiềm ẩn tu một ngàn binh sĩ của Phục Ba quân bây giờ tất cả đều bị biến thành nô lệ, được trông coi cẩn người này nhất định cả đời không được trở về Đại Kiền. Ngoài ra những người đã để lại dấu tay trên long kỳ, Hồng Dịch cũng thông báo một tiếng, nói rằng bọn họ sau khi tu dưỡng một hai tháng, để Trầm Thiết Trụ, Tiểu Mục, Chu đại tiên sinh chọn lựa ra những người xuất sắc nhất, có thể tin cậy được để đi theo mình trở về Đại Kiền thì nhất định phải trở về, đại cừu của mẫu thân còn chưa báo, Ngọc thân vương cũng cần có người trợ giúp. Bây giờ Hồng Dịch mặc dù không mong cầu thứ gì, nhưng Ngọc thân vương dù sao cũng có ơn tri ngộ với mình, sau khi đạo thuật có thành tựu mà trở mặt không nhận người thì cũng không phải là cách sống của Hồng dù khi trở về Đại Kiền, việc tập kích khâm sai được hết sức giữ bí mật, thế nhưng cũng có thể bị tiết lộ ra ngoài. Tuy vậy chuyện này không có bằng chứng cụ thể, sau khi kết với Ngọc thân vương thành một khối, sống chết cũng không thừa nhận thì chẳng ai có thể làm gì được chi Hồng Dịch cũng biết hiện giờ thực lực của mình cũng coi như là cường đại, nếu như cứ tiếp tục như vậy, cho dù chuyện này có bị lộ ra ngoài thì cũng không có gì đáng lo phải là Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ liên tiếp giết chết hai vị hoàng đế Thái tông, Cao tông mà triều đình Đại Kiền vẫn phải khách khí sách phong cho hắn hay sao?Mặc dù Hồng Dịch không có thực lực như giáo chủ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ, nhưng hắn đã cùng Thiện Ngân Sa kết thành một liên mình bền chắc, với lực lượng của hai đại quỷ tiên liên thủ lại vẫn có thể khiến cho một số người không dám coi thường, vẫn phải nể nang mặt mũi vài tiêu trước mắt của Hồng Dịch là phải tăng cường thực lực, trở lại Đại Kiền phụ trợ Ngọc thân vương chiếm được ngôi vị, sau đó nhổ tận gốc Đại La phái, không để sót một mầm mống nào lại, đồng thời xé rách tấm da hổ của Hồng Huyền Cơ, để hắn mất cả danh phận lẫn đại phần Thiện Ngân Sa muốn mang binh lực giúp hắn tạo phàn làm hoàng đế thì nhất quyết không được, đây là một việc không hợp với thiên thời chút giờ đang là thời thái bình thịnh thế, lòng người yên ổn, không một ai nguyện ý đánh giặc, dân ý chính là thiên ý, thiên ý không muốn đánh giặc, thế đạo còn chưa loạn, thì cho dù là người có bản lĩnh cao cường hơn đi chăng nữa cũng không thể tạo nhiên đây là kế hoạch sau khi trở về Đại Kiền vào mùa xuân tới, việc quan trọng trước mắt vẫn là tu luyện tới đỉnh cấp, đoạt được thần khí Càn Khôn Bố Đại cùng tư nguyên trong đó...................Trong mật thất, Hồng Dịch cùng Thiện Ngân Sa sau khi cùng điều hòa khí tức, dưỡng tinh thần sung mãn, liền bắt đầu tu luyện, tiến hành chuẩn bị một cách toàn Không sai, cho dù tu luyện thành quỷ tiên, thế nhưng nếu như hồn và phách chia lìa quá lâu thì cũng sẽ dần dần suy yếu. Ước chừng bây giờ nếu thần hồn của ta xuất xác chừng bảy ngày, khí huyết sẽ khô héo mà tử vong, mà một khi mất đi thân thể, nếu không đoạt xá thì thần hồn cũng chỉ tồn tại được mấy tháng sau đó sẽ suy yếu chỉ còn một tia nguyên khí mà Dịch nghe lời này của Thiện Ngân Sa xong, cũng gật đầu đồng này đi Mãng Hoang có thể nói là rất nguy hiểm, nếu như chỉ mang thần hồn xuất du ra ngoài thì dễ dàng rất nhiều, có thể bay lên trời chui xuống đi, tới vô ảnh đi vô nhưng bất luận là người tu đạo nào, một khi thần hồn xuất du thì cũng không thể duy trì lâu lẽ thần hồn cách du qua lâu sẽ khiến thân thể mất đi khống chế, chỉ mấy ngày là nguyên khí sẽ giảm đi rất nhiều, cuối cùng khô héo mà chết, còn thần hồn cũng dần dần suy yếu và phách không thể chia lìa quá lâu, đây chính là chân lý sắt, bất cứ người tu đạo nào cũng không thể làm trái với điều lần này đi Mãng Hoang, ít nhất cũng mất hơn một tháng, sau một tháng, cho dù thân thể của Thiện Ngân Sa có trở thành võ thánh đi chăng nữa e rằng cũng cạn kiệt nguyên khí mà Mấy ngày này ta vận dụng Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp, tim hiểu Tiên Đô Ngọc Hoàng, cuối cùng cũng lĩnh ngộ ra một chút ảo diệu. Ta sẽ mang thần uy của một đạo lôi đình ẩn chứa bên trong thả ra một chút, hai người chúng ta cùng mượn tia sấm sét này để mang thần hồn hóa Ngân Sa nhìn Hồng Dịch, sau khi nói một cách ngưng trọng liền vươn một ngón tay ra, vận khởi thần niệm trong đầu, rồi đột nhiên bắn thẳng vào Tiên Đô Ngọc đó một luồng không khí thật nhỏ hình tia chớp đánh thẳng vào Tiên Đô Ngọc mảnh ngọc run lên một cái, sau đó bộc pháp một luồng điện quang mãnh liệt chưa từng có trước điện quang phát ra một cách dữ dội, mặc dù Hồng Dịch đã nhắm chặt hai mắt lại thế nhưng ánh sáng này dường như vẫn xuyên qua mí mắt của mình, đâm thẳng vào con ngươi bên trong, khiến cho đôi mắt đau đớn đến mức chảy cả nước ra đó trên dưới toàn thân của Hồng Dịch cũng dường như bị tia điện quang này xuyên qua. Tại thời khắc này hắn cảm thấy toàn thân mình trở nên trong suốt như thủy tính, từng thớ thịt, từng đốt xương được chiếu vào trở lên sáng trong như lúc đó, khi thân thể được điện quang bao phủ, Hồng Dịch cảm thấy toàn thân tê dại, lông tóc dựng ngược cả lên, trông chẳng khác gì một con Mau vận thần hồn đưa ra ngoài, ngăn cản lại điện quang, nếu không thân thể sẽ bị lôi đình trực tiếp luyện hóa tai bỗng truyền đến giọng nói của Thiện Ngân Dịch cũng hiểu rõ việc này, không đợi Thiện Ngân Sa dứt lời liền vận thần hồn xuất xác ra ngoài, không giữ lại một chút nào bên thể bạn quan tâmNgày 26 tháng 7 năm 2022 là ngày bao nhiêu âm?Giá vé Pinkpop 2023 là bao nhiêu?5 công đất là bao nhiêu hả?20 11 âm là ngày bao nhiêu dương 2023Hôm nay là thứ mấy ngày 13 tháng 1 năm 2023 jasonMột tia thần niệm cường đại quấn xung quanh thân thể, bao tròn toàn thân, tạo thành vô số luồng âm phong, hoàn toàn cách ly tầng điện quang với thân những thứ ánh sáng rực rỡ đến cực điểm này không ngừng nghiền nát thần niệm của hắn. Bất luận Hồng Dịch hình thành bao nhiêu thần niệm thì cũng bị thứ ánh sáng điện quang này không chút lưu tình đánh nát thành bụi này cũng giống như một tấm da trâu vô cùng dày thế nhưng vẫn không thể ngăn cản hàng loạt những mũi cương châm sắc bén xuyên cùng Hồng Dịch cũng chân chính cảm nhận được sức mạnh của lôi lình! Bên trong sấm sét dường như có ẩn chứa ý chí của âm dương bạo phá, thực sự có thể đánh nát bấy tất cả thần hồn kiên cả là một tia sấm sét cực nhỏ, thế nhưng ý chí trong đó cũng có thể đánh nát bất cứ thần niệm cường đại này cũng giống như một cái cân dù nhỏ đến mấy thì cũng có thể chịu được áp lực của ngàn quang không ngừng tấn công dữ đội, đánh nát toàn bộ thần niệm của Hồng Dịch. Còn Hồng Dịch thì toàn lực vận khởi thần hồn, từng chút từng chút sinh ra một thứ thần niệm vĩnh hằng bất biến trong Dịch tu luyện Quá Khứ kinh, thần niệm trong đầu giống như quá khứ vĩnh hằng không biến đổi, cực kỳ khó có thể phá hủy được. Thế nhưng dưới sức mạnh của lôi đình điện quang, thần niệm của quá khứ vĩnh hằng bất biến vẫn chẳng khác nào bọt biển, bất cứ một tia thần niệm nào sinh ra liền lập tức bị tiêu Đây chính là sức mạnh của lôi đình sao? Trong đó thực sự ẩn chứa hai loại ý chí cực đoan sáng tạo và hủy diệt, ẩn chứa sức mạnh bạo phá của âm dương sao?Hồng Dịch cũng biết may mà điện quang không lớn, Thiện Ngân Sa khống chế rất tốt, nếu không thì hắn đã sớm hồn phi phách tán Thì ra là như vậy! Không độ qua lôi kiếp thì vĩnh viễn không biết lôi kiếp kinh khủng đến như vậy!Kết hợp với kinh nghĩa đạo thuật Huyền Thiên quán về uy năng của lôi đình mà ngày đó nghe được từ Mộ Dung Yến, Hồng Dịch cuối cùng cũng rõ thứ ý chí ẩn chứa bên trong lôi đình là gì. Đó chính là thứ uy năng vô thượng, vô cùng được sinh ra do hai loại ý chí cực đoan âm và dương va chạm với chí bên trong lôi đình, dương là đại diện cho sự sáng tạo, âm đại diện cho sự hủy diệt. Hai loại ý chí âm dương này sau khi va chạm với nhau, rồi phát nổ, đó chính là đại diện cho ý chí của thiên địa vũ hình thức cực đoan, sinh và diệt, va chạm với đình, vừa có thể thai nghén sinh ra tính mạng, vừa có thể hủy diệt tính ý chí này thực sự có thể nghiền nát toàn bộ các loại ý chí khác thành bột nên lực lượng có chứa loại ý chí này, chỉ cần một điểm rất nhỏ, rất rất nhỏ thôi thì cũng có thể nghiền một lực lượng cường đại gấp trăm lần thành bột giờ uy áp lôi đình mà Thiện Ngân Sa thả ra từ trong Tiên Đô Ngọc Hoàng chỉ là một thành nho nhỏ, lực lượng trong đó so với lực lượng của Hồng Dịch còn nhỏ hơn rất nhưng lực lượng mà mảnh cổ ngọc này phát ra lại mang theo cỗ ý chí của sự sáng tạo và hủy diệt và chạm mà thành. Mặc dù so với thần hồn lực của Hồng Dịch nhỏ hơn nhiều, thế nhưng thực sự có thể hoàn toàn đánh tan thần hồn của Hồng chính là sự khác biệt của lực lượng mang theo ý chí bên Đạo sấm sét này chỉ là một phần mười lực lượng bên trong mảnh ngọc. Ta bằng vào ý chí Quá Khứ bất biến mới có thể miễn cưỡng ngăn cản lại! Nếu như toàn bộ phóng ra, cho dù ta có được Quá Khứ kinh thì nhất định cũng phải chết! Xem ra muốn chân chính độ qua lôi kiếp thì còn phải tích trữ lực lưỡng hơn nữa! Ý chí quá khứ bất biến vẫn chưa đủ để vượt qua hai loại ý chí sáng tạo và hủy diệt này. Cuối cùng ta cũng hiểu rõ tại sao nói khi ba đại kinh thư của Đại Thiện Tự hợp nhất thì mới có thể siêu thoát thế giờ, tới được miền cực lạc. Không sai, chỉ có ý chí của Quá Khứ bất biến, ý chí của hiện thế, ý chí của tương lại, ba loại tinh thần này dung hợp làm một thể, thì mới có khả năng vượt qua ý chí tạo nên từ va chạm của sự sáng tạo và hủy diệt, vượt qua được ý chí của thiên địa vũ chí của sự sáng tạo và hủy diệt chính là ý chí của thiên ba loại ý chí quá khứ, hiện thế, vị lại, khi dung hợp một thể, mới có thể đạt tới một ý cảnh vô sinh vô diệt. Đây chính là lấy ý chí của con người để vượt qua ý chí của thiên địa vũ Người sáng tạo ra ba cuốn kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai quả thật là một thiên tài! Đáng tiếc, không biết vị thiên tài có siêu thoát được thế giới, trở thành dương thần hay sách chính là thể hiện cách suy nghĩ của bản thân, ghi lại những sự việc mà mình trải qua trong cuộc hiền gia thời viễn cổ sáng tạo ra ba cuốn kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai chính là muốn hợp nhất ba cuốn kinh thư này lại, lấy ý chí bản thân để vượt qua ý chí của thiên địa vũ trụ. Thế nhưng cuối cùng vẫn chỉ là suy nghĩ, hợp nhất ba cuốn kinh thư để siêu thoát đến miền cực lạc cũng chỉ là trên lý thuyết mà đại thần thông giả thời viễn cổ, đạt tới thành tựu dương thần thì cũng có đấy, thế nhưng chân chính siêu thoát đến miền cực lạc, đạt tới ý cảnh vô sinh vô diệt thì không có một này Hồng Dịch cũng không nhịn được mà tự hỏi, không biết ý chí của con người có thể vượt qua được ý chí của thiên địa vũ trụ hay không?- Thứ cảnh giới này còn cách ta rất xa xôi, tu luyện phải từng bước, từng bước mà tới. Hiện giờ phải mượn đạo sấm sét này mà lĩnh ngộ thật tốt ý chí trong đó, mang thần hồn ngưng luyện thôi!Ý niệm trong đầu vừa xoay chuyển, Hồng Dịch liền tiêu diệt mọi suy nghĩ, toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ ý chí thiên địa vũ trụ, lĩnh ngộ sự sáng tạo hủy diệt ẩn chứa bên trong tia điện quang; mang thần hồn của bản thân ngưng luyện lại, càng lúc càng kiên định, thần hồn càng ngày càng tinh thuần!Đúng lúc này, thần niệm của Hồng Dịch mặc dù hơi ngăn cản được điện quang xâm nhập vào cơ thể, thế nhưng vẫn có chút ít lực sấm sét lọt vào trong, đánh thẳng vào thân thân tê dại dữ dội, thế nhưng cơn tê dại sau khi đi qua lại cảm thấy vô cùng dễ Hồng Dịch! Tia lôi đình điện quang lực này, nếu có thể vận dụng thật tốt thì còn có khả năng rèn luyện thân thể! Thần Tiêu đạo của ta còn có một bí quyết vô thượng, gọi là Điện Quang Diệu Thể Thuật, đây chính là vô thượng công pháp mà thượng cổ đạo nhân sáng tạo ra. Công pháp này là lấy thần hồn không chế lôi đình, kích thích huyệt khiếu trên thân thể, tu thành vô thượng nhân tiên, mang theo ý định hợp nhất võ công và đạo thuật, siêu thoát đến miền cực lạc. Bộ công pháp này vốn thất truyền từ lâu, tuy cũng được truyền đến đời của ta, thế nhưng đáng tiếc đây là thứ công pháp chí cao vô thượng của Thần Tiêu đạo chúng ta, trừ khi là tiếp nối y bát, nếu không thì không được truyền ra ngoài! Năm đó, tại một khoảnh khắc trước khi sư phụ của ta bỏ mình, người mới truyền thụ cho ta. Bộ công pháp này vốn cực kỳ khó hiểu rõ, năm đó, sư phụ ta muốn tại một khắc khi độ lôi kiếp, định khống chế một tia lôi đình để rèn luyện thân thể, thế nhưng thần niệm lại không tinh thuần, cuối cùng bị lôi đình chấn nát, hồn phi phách tán! Thế nhưng bây giờ chúng ta có được Tiên Đô Ngọc Hoàng, có thể khống chế được lôi đình, như vậy có khả năng tu luyện thứ công phu này rồi! Bây giờ ta sẽ đem công pháp này truyền thụ cho ngươi! Gân cốt trong thân thể của ngươi sau khi được lôi điện luyện qua thì có thể trở nên chắc chắn như sắt thép, loại bỏ toàn bộ sự yếu nhược, khiến cho võ đạo tăng thêm một tầng nói của Thiện Ngân Sa đột nhiên lại vang lên, dường như nàng do dự một hồi lâu rồi mới hạ quyết tâm nói ra điều Cái gì? Dùng một tia lôi đình điện quang lực lại có thể kích thích huyệt khiếu, rèn luyện gân cốt, kích thích sinh cơ sao? Thiên hạ lại có thứ công pháp thần kỳ như vậy sao?Hồng Dịch sau khi nghe xong mấy lời này của Thiện Ngân Sa, trong lòng chấn động vô nãy, lúc tia điện quang đánh vào người, mặc dù cảm thấy có chút tê dại, nhưng bên trong lại vô cùng thoải mái. Lúc đó Hồng DỊch cũng bất chợt sinh ra một ý nghĩ, không biết có thể lợi dụng lực lượng của tia quang điện này để rèn luyện thân thể hay không?Nhưng cách suy nghĩ này liền bị hắn lập tức gạt lượng lôi đình không thể coi thường, thân thể con người vốn vô cùng yếu ớt, nếu như dẫn điện quang để rèn luyện thân thể, chỉ sợ cơ hội thành công không đến một phần vạn mà trăm triệu lần không nghĩ tới, lối suy nghĩ này của hắn sớm đã được tiên nhân nghĩ tới, thậm chí còn sáng tạo ra cả công pháp nữa Để sáng tạo ra thứ công pháp này không biết phải hy sinh bao nhiêu mạng người đây! Biết bao nhiêu vị tiền bối dùng chính tính mạng của bản thân để nghiên cứu mới có thể thành công đây!Hồng Dịch biết, để sáng tạo ra công pháp như vậy, thì phải nắm rõ thân thể con người, hơn nữa còn phải thử nghiệm nghìn vạn lần, phải dùng vô số tính mạng để nghiên cứu mới có thể thành công này cũng giống như lấy thân thử độc rồi nghiên cứu ra giải dược trong y đạo Không sai, người tu luyện thần hồn thời thượng cổ, bởi vì thân thể không mạnh mẽ, không thể tu luyện thành nhân tiên, ngay cả võ thánh đỉnh cấp cũng không đạt tới. Vì vậy mới nảy ra thứ ý nghĩ khác lạ, từ đó mới sáng tạo ra môn công pháp này. Để tìm hiểu, nghiên cứu một bộ công pháp này, Thần Tiêu đạo của ta phải hy sinh không biết bao nhiêu cao thủ! Thậm chí là cả người độ qua năm lần lôi kiếp, tại thời điểm độ lôi kiếp, muốn khống chế một tia lôi đình tiến vào cơ thể kích thích huyệt khiếu, thế những cũng bị đánh tan thành mây Ngân Sa thở dài trị của môn công pháp này quả thực không thua gì Quá Khứ kinh!Trong lòng Hồng Dịch cũng biết, Thiện Ngân Sa mang công pháp cao nhất, bí quyết trấn phái của Thần Tiêu đạo truyền cho mình, là để thể hiện tâm ý của nàng tâm ý này chính là muốn hai người kết thành đạo luyện đạo thuật, phải có tài vật, phải có đạo lữ, phải có công pháp, ngoài ra còn phải có một nơi thanh tịnh để tu Xà vương, một trong bát đại yêu tiên, đã cùng Huyền Thiên quán chủ kết thành đạo lữ. Hai người liên thủ, tung hoành thiên hạ, thậm chí còn dám truy sát Mộng Thần Kết thành đạo lòng Hồng Dịch bỗng nhiên kích động mãnh trong lúc hắn kích động trong lòng, Thiện Ngân Sa lại nói- Môn Quang Diệu Thể Thuật này cũng ẩn chứa huyệt khiếu bên trong! Trước kia tổng cộng có năm đại huyệt khiếu, nhưng sau đó lại thất truyền phần lớn, cho tới bây giờ chỉ còn lại duy nhất một đại huyệt khiếu! Đại huyệt khiếu này gọi là Cốc Thần!Một khiếu Cốc Thần! Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng!! Đi chơi!! Thất Tịch!!! A Trừng của hắn chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch!!! Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc chắn sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ. Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nghiệp vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn xử lý hết. Xong rồi, hắn bắt đầu đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch. Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới. Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu gọn gàng xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “CỨU MẠNG AAAAAAAAAA…!!!” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!”Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “Ngụy Anh!!! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta!!!!!” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của chủ nhân sạc thêm pin vậy. Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “Ngụy công tử ngươi buông tay!!” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay huyền thoại của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi. Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận.” Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “Ngươi đừng có nói, hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.”Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?”Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.”Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi thoải mái lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng nói chuyện. Tấm rèm buông hờ bên cửa sổ ngăn cách thế giới bên ngoài, để lại khoảng riêng cho đôi tình nhân. Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chăm chú nhìn hắn, không nói một lời. Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “A Trừng?” “Suỵt” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhắm mắt lại. Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực chất là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, các con thuyền tập trung tại nơi này tiến hành mua bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là cửa hàng san sát, nhưng đặc sắc nhất vẫn là các thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, các thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, đặc sắc. Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng các cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, gương mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Bạn đang xem ĐạO Lữ Là Gì Xem thêm Sdv Samsung Là Gì ? Công Ty Tnhh Samsung Display Việt Công Ty Tnhh Samsung Display Việt Xem thêm Nostalgia Là Gì – Nghĩa Của Từ Nostalgia Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng.” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “Đi.” Lam Hi Thần vui vẻ cùng người yêu dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi bình thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi. Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra cửa sổ, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “Thấy hai cái cầu kia không? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó.” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “Ba người các ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt.” Kim Đại tiểu thư giãy nảy “Ta không cho phép! Viên cải trắng này là của ta!!” Di Lăng lão tổ cười “Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của người yêu, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à?” Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “Ngươi có muốn ta đi thả đèn không?” Giang tông chủ gật đầu “Thả đi.” Hắn ngạc nhiên nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn?? Y nhìn thẳng hắn, nghiêm túc nhả từng chữ “Ngươi phải tin tưởng, giữa hai chúng ta có duyên phận.” Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “Ta tin.” Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng . Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn bắt đầu thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không? Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại tặng hoa tặng hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi để ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường. “Ngươi người ở đâu a?”“Ngươi một mình đến đây hả?”“Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?”“Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?”“Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng bạo dạn hơn Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới. Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn xuất hiện, làm các cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt!” Hắn cười dịu dàng “Trong mắt ta, A Trừng mới là người đẹp nhất.” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.”Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “Ân” Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên bầu trời “Từ chỗ này, liền có thể xem trọn vẹn cảnh pháo hoa.” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tiếp nở rộ trên bầu trời. Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “Lam Hi Thần?” Hắn vòng tay ôm lấy y “Gọi ta Lam Hoán.” “Lam Hoán” y thuận theo đáp. Hắn từ từ kề sát vào gương mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm sâu sắc cái hôn này. Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “Lam nhị ca ca…từ bỏ…u u…..chịu không nổi…hức…” Chuyên mục Cuộc Sống

đạo lữ là gì