Phường thưa chú là may, chú còn lên giọng cái gì. Chú vào kêu thằng Tí về nhà cho tôi, con với cái đi chơi cả ngày quên luôn đường về nhà rồi. ”. “Lúc nãy em quá lời em xin lỗi chị, nhưng mà thằng Tí nó về nhà từ trưa rồi”. “Khi nào chú thấy nó bảo nó về nhà
b. Biện pháp dưỡng lông mày bằng dầu oliu với mật ong . Cũng giống như dầu oliu, mật ong chứa tương đối nhiều vitamin (B1, B12, B3, B5, B6, K, E, C…), khoáng chất (Canxi, magie, clo, photpho,…), một vài chất hữu cơ (axit molic, vinic, citric, lactic), chất chống oxy hóa,… đưa về nhiều ích lợi cho làn da và cặp chân mày của
NỘI DUNG PHIM. Hải Thượng Phồn Hoa là câu truyện về phóng viên Đỗ Hiểu Tô (Lý Thấm) tình cờ gặp gỡ và nhanh chóng rơi vào mối tình với bác sĩ Thiệu Chấn Vinh (Trương Vân Long), nhưng bị mẹ của anh quyết liệt ngăn cản. Thế rồi trong chuyến đi chữa bệnh tới miền núi
Bí mật kinh hoàng trong quán net. admin - 26/08/2021 259. Truyện ma bí mật kinh hoàng vào quán nét Là truyện ma của tác giả Nguyễn ngọc Ngạn – Bí Mật Kinh Hoàng Trong Quán Nét la câu Truyện ma có thật lôi kéo đề cập về một phái mạnh trai tên Bảo 22 tuổi xuất sắc nghiệp lớp 12
Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Đồng Nai đã ra Quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt bị can để tạm giam và lệnh khám xét chỗ ở đối với Nguyễn Văn Hồng, sinh năm 1964, Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tín Nghĩa và thành viên Hội đồng quản trị Công ty Cổ phần Đầu tư Nhơn Trạch.
. Truyện ma bí mật kinh hoàng trong quán nét Là truyện ma của tác giả Nguyễn ngọc Ngạn – Bí Mật Kinh Hoàng Trong Quán Nét la câu Truyện ma có thật hấp dẫn kể về một chàng trai tên Bảo 22 tuổi tốt nghiệp lớp 12 thi đậu vào cao đẳng tin học thì anh bỏ ngang vì không theo nổi chương trình học quá nhiều tạp nham trước khi bước vào chuyên ngành. Được cha cho tiền mở tiệm nét tại một ngôi nhà thuê giá rẻ bên trong có một ngôi mộ của người bị lên cơn dại mà chết. Và bắt đầu có những chuyện lạ lùng xảy ra tại quán nét này … Mời các bạn cùng lắng ngheBí Mật Kinh Hoàng Trong Quán NétBạn đang xem Truyện ma bí mật kinh hoàng trong quán nétXem thêm Buy Cheap Heroes Of Might & Magic 3 Complete Cd Key, Heroes Of Might And Magic 3 CompleteTruyện ma có thật Bùa Yêu Full – Câu truyện hay và cảm động nhấtChào mừng các bạn đã ghé thăm hôm nay truyện audio hay hân hạnh …Leave a Reply Cancel replyYour email address will not be published. Required fields are marked *Comment Name * Email * Website Xem thêm Ý Nghĩa Con Hổ Trong Xăm Hình Xăm Võ Tòng Đả Hổ Ý Tưởng Trong 2021Blog radiobùa ngảibúp bê maBệnh viện maDương Thị PhượngHà PhươngKinh dịMC Hoang ThuyMC Hoàng TùngMc Hương quỳnhMC Khanh HoaMC Minh TrangMc Mạnh CườngMc Ngo ThongMC Nguyễn PhượngMC Tuấn TrầnNghiêm Diệu LinhNgười khăn trắngTiểu thuyết ngôn tìnhTiểu thuyết trinh thámTiểu Thuyết Tình YêuTruyện audio tình cảmTruyện Cười Dân GianTruyện cười tiếu lâmTruyện Cổ Tích Nước NgoàiTruyện Cổ Tích Việt NamTruyện Kim DungTruyện linh dịTruyện Ma AudioTruyện ma có thậtTruyện ma kinh dịTruyện Ma Nguyễn Ngọc NgạnTruyện Ma Rằm Tháng TámTruyện ma việttruyện ngôn tìnhTruyện ngôn tình ngượcTruyện Ngụ NgônTruyện thiếu nhiTruyện trinh thámTruyện tâm linhtruyện tình cảmTruyện đọcTrái TáoTrường LêTác giả Thị Nở
Bí ẩn Hoàn thành 23-10-2013 6 lượt thích / 1,693 lượt đọc Từ một quán net.. 1 bí mật kinh hoàng đã được Bảo, Linh và Thịnh phát hiện ra. Nhiều điều kì lạ chưa được giải thích...!!Các bạn cùng đọc nhé.. Tags Có thể bạn thích? [AllBin - ABO] Chạy trốn Reisa_HB04 2,918 454 11 Vào đây tôi kể cho bạn nghe về cuộc chạy trốn khỏi 6 vị tổng tài của du học sinh loại Xuyên không, HE, được mang đi nơi khác khi không có sự cho phép của tác giả!!!!Nếu truyện không hay xin vui lòng lặng lẽ đi ra và đừng buông những lời tiêu cực ở đây.… [ Caprhy ] Love hubbyrhyder 0 0 1 Hành trình cưa đổ anh crush của Cap- vô liêm sỉ - tain.… [ TaeGuk ABO ] Đánh Dấu Rồi ! Đừng Hòng Chạy Linzjhope 21,562 1,379 28 JungKook và Taehyung Cả hai là bạn thân lúc nhỏ với nhau , năm 17 tuổi không biết như thế nào mà cả hai cãi nhau đến cạch mặt không đội trời chung . Taehyung ghét cay ghét đắng JungKook luôn tìm cách chọc giận cậu . Khi phân hoá JungKook biết rằng mình là Omega liền tức giận đấm Taehyung. Vì lí do gì đấy hai người gắn kết với nhau , Taehyung bắt đầu ôn nhu khiến JungKook giật mình Additional Nhân vật thuộc quyền sở hữu của tác giả không hề xúc phạm đến bất cứ cá thể nào , xin đừng nói những điều khó nghe ! Đang cập nhật....start 20/10/2022… Cuộc sống của Iyama tại dị giới Shiraki_Marasa 0 0 2 Vừa mới đến dị giới, lỡ tay, ta thổi bay cả vương quốc… Chat with Text × Taekook justinseal_ 24 0 10 Tưởng không mê, ai dè thuộc justinseal_ jane for kayeon … [seoksoo] trái tim dưới lớp đất mềm _cldhae_ 56 7 3 cre pic pinterestđây là một chiếc fic ngẫu hứng của mình nên câu từ có phần ko được chau chuốt và mình cx ko biết nó sẽ đi tới đâu nhưng mong mọi người vẫn sẽ yêu thương nó nhé… Phiêu lưu giữa lòng Trái Đất LMinhHPhm 0 0 1 Dù là viết truyện phiêu lưu và viễn tưởng nhưng mình vẫn xen lẫn rất nhiều yếu tố lãng mạn nha ko phải theo kiểu ngôn tình sến súa đâu… HOONHEE textfic Flor_rr 32 16 3 senior crushwarning! ooc, lowercase… [One Piece] Là ai vậy? _nenenef 555 27 17 Lênh đênh trên biển cùng nhau đã 3 năm, gặp biết bao chuyện phi thường, chứng kiến những quang cảnh ngoạn mục và các hiện tượng kỳ diệu, nhưng chưa bao giờ Nami lại sốc đến vậy..."Cho em chút gợi ý đi mà!"Warning OOC; ship couple ZoRobin, LuNaNhân vật và bối cảnh thuộc về tác giả Oda.… [OG - Đam Mỹ] Kỳ hạn ái muội - Tô Cảnh Nhàn Mapmaptronvo 6 1 3 Tác giả Tô Cảnh NhànEditor Mập Mạp Tròn VoTình trạng convert hoàn Tình trạng edit Chưa đâu vào đâuKhả năng có hạn, cái nào khó edit quá hơi bung lụa mong mọi người bỏ qua cho. Tags[Thụ xinh đẹp, bên ngoài lạnh lùng bên trong dính người x Công đẹp trai, cam tâm bị dính.]1. Bối cảnh tự thiết lập, tinh tế, miễn tranh luận, toàn hư cấu cả. 2. 1v1, HE, sảng văn. 3. Nếu văn án và chính văn có điểm khác biệt, lấy tình tiết trong truyện chính làm chuẩn. Tag cường cường, thâm tình, thiên chi kiêu tử, tinh tế. Từ khoá Nhân vật chính Kỳ Ngôn, Lục Phong Hàn; nhân vật phụ Mai Tiệp Lâm, Hạ Tri Dương, Diệp Bùi, Hạ Gia Nhĩ, Nhiếp Hoài Đình...…
-Dù vậy, ngẫm đi ngẫm lại Bảo cũng thấy câu chuyện của ông Sáu có phần vô lý, từ đó đến giờ anh chỉ nghe nói ma hù người sợ đến chết, chứ chưa từng nghe nói ma giết người máu me vung ***. Nếu là giết người máu me vung *** thì phải là người giết người, hay là quái vật giết người thì đúng hơn. Nghĩ thế nên anh cũng hơi yên tâm phần nào, Bảo định vào trong lau rửa hết nước tiểu trên mộ nhưng suy nghĩ 1 hồi anh lại thôi, 1 phần vì sợ tiếp xúc với ngôi mộ, 1 phần vì anh cho rằng không nên đụng đến mộ người chết lần nữa để tránh phiền phức. -Đồng hồ điểm 7 giờ tối, điện thoại Bảo reo lên, chỉ cần nghe nhạc chuông là Bảo đã nhận ra là Linh, người vợ sắp cưới đang làm ở thương xá TAX, thì ra đêm nay Linh được bạn đổi ca nên rãnh rỗi không biết làm gì, Linh dự định lên phòng Net của Bảo để chơi. Bảo vội vàng đồng ý vì có Linh ở đây thì anh càng đỡ cô quạnh, lại bớt đi cảm giác sợ hơn dù biết vậy là nhục nhưng đàn ông cũng là con người, cũng có nổi sợngười sợ gián, người sợ ma….nói chung không có ai hoàn mỹ cả.đúng 8h15 Linh đã có mặt với 20 cuốn bò bía mà Linh mua trên đường, ăn uống no nê, cả 3 lao vào chơi game cho đỡ buồn và đỡ sợ đối với Bảo, thằng Thịnh cứ vô tư chiến VLTK mà không biết rằng đêm nay có thể cả phòng net phải gánh 1 tai họa không biết từ đâu giáng xuống Bảo tắt máy chuẩn bị đi ngủ, anh nhìn quanh thì thấy đêm nay phòng net khá vắng vẻ, chỉ có 3 đứa trong xóm nằm ngủ treo auto, Linh đã ngủ trên ghế tự bao giờ, chỉ còn mỗi thằng Thịnh vẫn trâu bò chiến game. Thằng Thịnh ngồi sát ngay tấm màn ngăn cách giữa 2 gian nên Bảo lấy hết can đảm đi đến từ từ vén tấm màn lên để xem bên trong có gì bất ổn hay không. Cảnh vật không có gì khác thường, tấm bạt vẫn nằm im, lâu lâu lại phất phơ khi có gió từ nhà sau lùa thở phào chuẩn bị bỏ màn xuống thì chợt anh khựng lại, vì ở gian nhà sau, từ xa xa, hình ảnh 1 con chó mực đen đang gầm gừ nhìn vào gian giữa, hai mắt nó đúng đỏ ngầu y như trong câu chuyện mà ông Hưng kể, lạ một điều là nhìn dáng vẻ anh thấy nó đang sủa nhưng lại không nghe bất cứ âm thanh gì, cứ như là âm thanh đi từ nhà sau, đến chốn âm u của gian giữa là âm thanh bị đè nén xuống không thể phát ra gian ngoài đầu tiên bảo hiểu cảm giác “chết trân” là thế nào, đầu Bảo hiện ra rất nhiều câu hỏi chưa thể trả lời được “Con chó từ đâu xuất hiện? nhà sau không hề nuôi chó, cũng không có hàng rào để nó chui vào mà chỉ có góc tường rất sao nó sủa mà không ra tiếng? tại sao nó lại gầm gừ nhìn vào gian giữa? tại sao mắt nó đỏ ngầu y như con chó dại cắn chết bà Minh Hải?” Biết bao nhiêu câu hỏi tại sao cứ vờn trong đầu Bảo như muốn trêu ngươi, Bảo bỏ màn xuống quay lại nhìn thằng Thịnh kêu lớn “Thịnh, lại đây tao cho xem cái này, Thịnh” Thằng Thịnh bực dọc “Em đang tống kim, anh chờ lát đi”. Bảo gắt gỏng “Lại đây, không kim chỉ gì hết, nhanh nào” Thịnh bất đắc dĩ phải nghe lời Bảo, cả 2 thò đầu qua lớp màn được vén lên thì thấy nhà sau chẳng có con chó nào cả, chỉ có tiếng gió lùa vi vút đến rợn người, Bảo dụi mắt 2,3 lần vẫn không thấy gì, thằng Thịnh bực dọc nói “Đâu, chó dại đâu, anh lôi nó ra cho em xem?” Bảo thở dài không nói gì, mặc cho thằng Thịnh vừa trở về máy vừa làu bàu nói gì không rõ. Hiện giờ đồng minh của mình chỉ còn có Linh, chứ trông cậy vào thằng Thịnh này thì không ổn rồi, Bảo tự nhủ. Bảo tiến đến bên cạnh Linh lay nhẹ “Em, dậy đi em, giúp anh một tay nào” Linh tỉnh dậy ngó quanh, xem đồng hồ rồi nói nhỏ “Giờ này sao chưa ngủ vậy anh?” Bảo biết không thể giấu được nếu muốn được Linh giúp nên thẳng thắn vô đề “Hình như cái nhà này không được bình thường, anh nghi là nơi này có ma.” Linh cười khúc khích “Anh cũng tin có ma à?” Bảo biết rõ Linh là 1 cô gái có cá tính mạnh, lại khá gan dạ, chính vì điểm này mà Linh trông khác những cô gái e lệ mà Bảo từng gặp. Bảo nói nhỏ “Ban đầu anh không tin, nhưng ở đây riết anh không tin cũng phải tin, em có hiểu không?” Linh hỏi “Vậy anh muốn em giúp anh việc gì?” Bảo nói “Đi vào nhà trong với anh, lúc nãy anh thấy có 1 con chó ở trong đó, anh muốn vào xem sao, chứ cứ ngờ vực như vậy anh ngủ không yên tâm”. Linh cười “Được rồi, đi thì đi”. Bảo vớ lấy khúc cây ma trắc mà anh chôm được khi đi trực dân phòng ngày trước “Mang theo cái này chắc ăn, lỡ gặp chó dại thì nguy”. Cả 2 chậm rãi bước từng bước một vào gian giữa mà không để ý rằng thằng Thịnh nãy giờ đang theo dõi từng cử chỉ, lời nói của 2 anh chị. Nó dự định đi tống kim xong sẽ cho 2 người 1 phen khiếp vía, nhất là bà chị làm ra vẻ “nữ hào kiệt” này. -Bước vào gian sau, Bảo thận trọng rọi đèn xung quanh vách tường trong khi Linh vẫn cứ cười khúc khích mặc dù nàng cũng cảm thấy nhiệt độ ở đây có vẻ lạnh lẽo khác thường, không giống như máy lạnh trong phòng ngủ của mình dù nhiệt độ chẳng cách biệt là hoay mãi chẳng thấy gì, Bảo quyết định thám hiểm luôn nhà vệ sinh trước khi quay về, khi bước đến cửa phòng vệ sinh thì đột nhiên Linh thét lớn “Anh,anh….anh coi kìa” Lần đầu tiên Bảo thấy giọng Linh run run anh đã cảm giác có điều bất lành trước khi quay lại, nhưng anh không ngờ nó xuất hiện bất ngờ và bạo dạng đến vậy, từ xa xa, trong gian giữa, có 2 bóng người áo trắng, một người bò dưới đất tay như đang đào bới xuống nền gạch, một người đứng phía sau 10 ngón tay nhọn hoắc đang giơ ra phía trước như muốn níu kéo hay bắt một ai đó. Cả 2 lặng người quăng cả đèn pin bỏ chạy vào trong toilet rồi đóng cửa lại thật chặt, 2 người nhìn nhau như muốn nói nhưng không nói được lời nào, phải mất một lúc lâu trấn tỉnh, Bảo mới nắm tay Linh và dục “Em, không lẽ mình trốn ở đây hoài?hay là cùng nhau chạy một mạch qua bên kia đi, đứng ở đây hoài 1 lát nó đến thì cũng tiêu thôi”. Linh sợ lắm nhưng với khí chất kiên cường, nàng cũng nhận thấy Bảo nói đúng, nàng đáp bằng giọng run run “Chạy cũng được, nhưng nếu em té anh phải quay lại đỡ em, không được bỏ chạy luôn đó”. Bảo ậm ừ cho qua vì chính anh mặc dù cũng rất muốn vậy, nhưng chỉ sợ lúc đó mất hết lý trí, sợ quá không còn suy nghĩ gì được nắm tay Linh và hô 1……….2……………….3 chạyyyyyyyyyy!!!!!!!!!! Mắt nhắm mắt mở cả 2 bỏ chạy vào gian giữa để ra ngoài mà không cần biết có lủi trúng 2 con ma may, họ chạy đến ngoài cũng không bị gì, cả 2 chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe tiếng thằng Thịnh cười ha hả ở máy số 5, Bảo cho rằng Thịnh bị ma nhập nên lùi lại 1 bước rồi bảo “Thịnh, ê, ê, mày cười gì vậy?” Thịnh không đáp chỉ cười 1 lúc cho thỏa thích rồi mới đáp lại lời anh ” 2 anh chị nhát như cáy ấy, thế mà bày đặt làm nữ hào kiệt, em ruột của mình mà cũng nhận không ra,lại còn quẳng mất cái đèn pin duy nhất hahaha!” Đến lúc này Bảo và Linh mới té ngữa, thì ra lúc nãy là trò đùa của thằng em tinh nghịch, anh chửi nó vài câu nhưng rồi lại phì cười vì chuyện lúc nãy, và cũng vì thằng em nhìn lầm lì thế mà cũng để ý gớm, thế mà anh tưởng suốt ngày nó chỉ biết đến game. Linh gằn giọng nhìn vào máy 1,2,3 “3 thằng bay đứa nào vừa hù chị tự giác đứng dậy chị tha cho!” Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng ngáy của thằng Tuấn vẫn đều đặn. Linh định hỏi lần thứ 2 thì Thịnh ngắt lời “Chị hai khỏi phải kêu nữa, tụi nó ngủ từ khuya đến giờ, có ai hù chị đâu!!” Linh gạt phắt “Nói xạo, thế còn 1 đứa giả ma chung với mày nữa đâu?” Thịnh rúc rích cười ” A cái chị này tính hù em lại à? em nói trước là hơi bị khó à nha!” Bảo cũng chen vào “Lời chị Linh là thiệt đó Thịnh, lúc nãy mày giả ma bằng cách nào?” Thịnh tự hào đáp ” Em bò dưới đất cào lấy cào để cứ như là từ dưới mộ chui lên, cái áo thì kéo lên che đầu lại, mà công nhận cái gian này cũng kỳ lại, bò xuống đất thấy sóng lưng lạnh ớn” Bảo và Linh “a” lên 1 tiếng rồi quay nhanh lại nhìn vào tấm màn ở gian giữa như muốn phòng thủ, Bảo nói bằng giọng ngọng líu “Lúc… lúc nãy anh anh thấy sau lưng mày còn còn 1 người người mặc áo trắng giơ vuốt về phía anh anh..” Thịnh tím mặt nhưng vội trấn tỉnh “Anh hù em phải không?” Linh xen vào “Đây không phải chuyện đùa, chị mà nói đùa thì bị sét đánh, tin chưa?” Thịnh cảm thấy sau lưng lạnh buốt, nhớ lại cảm giác lúc vừa bò xuống kéo áo lên, nó cũng cảm thấy có gì đó lạnh buốt sau lưng, nhưng lỡ làm thì làm cho giống nên nó cũng không để ý, giờ này nhớ lại nó cảm thấy rùng mình, chưa kịp định thần thì Bảo lên tiếng “Anh có đề nghị này!” Linh và Thịnh đồng thanh “Đề nghị gì anh?” Bảo xoa hay bàn tay lại, đáp bằng giọng chắc nịch “Giờ cả 3 chúng ta cùng đi vào gian cuối tìm kiếm khắp nơi kể cả toilet xem có gì bất thường không, nhưng trước đó mình đặt cái điện thoại dựa vào tường để nó quay phim lại hình ảnh xảy ra ở trong gian giữa, sau đó tụi mình trở ra và tìm hiểu! nhất trí không?” 2 người kia đồng thanh “Đồng ý” Thế là cả 3 lại nắm tay đi sát nhau từng bước tiến vào phòng trong, Bảo mượn điện thoại của Linh bật chế độ quay phim ban đêm rồi để đứng dựa vào góc tường sao cho góc quay rộng nhất để thấy rõ xung quanh 3 tiếp tục bước ra nhà sau lụm cây đèn pin bị rớt và săm soi kiếm mọi góc. Gần 5 phút sau, cả 3 vẫn không tìm thấy gì, vừa thất vọng, vừa vui mừng, cả 3 quay bước về gian giữa hy vọng tìm được gì ở cái nhanh tay lượm cái mobi vẫn đặt ngay ngắn dưới đất rồi nhanh chân bước ra phòng 3 bật phim lên xem, đoạn phim gần dài 5 phút, bổng cả 3 giật mình thét lên “aaaa…………….aaaaaaaaaaaaaaa…………………aaaaaaaaaaaaaaa” Bởi vì đoạn đầu trong đoạn phim đó không hề có cảnh 3 người đặt máy quay dựa vào tường, cũng không thấy cảnh 3 người bước ra gian sau, chỉ thấy duy nhất một hình ảnh là chính chiếc điện thoại đang nằm dựa vào tường. Ngoài trời mưa bắt đầu nặng hạt, trong phòng máy lạnh mở hết ga, vậy mà 3 người còn thức trong phòng lại đổ mồ hôi hột trong khi 3 người đang ngủ thì tay chân lạnh cóng như cái xác chết! Là 1 kỹ thuật viên vi tính, Bảo rất rành về cách thức hoạt động của camera trên điện thoại, theo tính toán camera chỉ có thể quay chính nó trừ phi quay vào tấm gương, không lẽ âm khí trong phòng cũng giống như một tấm gương phản chiếu? nếu vậy thì Bảo phải thấy chính mình chứ không thể thấy được cảnh vật phía trước. Chuyện quá vô lý nhưng lại xảy ra làm cả 3 người hầu như đều tin rằng căn phòng này có cái gì đó rất âm u, rất độc địa dù rằng trước đó Thịnh và Linh vẫn còn hoài nghi. Bảo cố làm ra vẻ bình tĩnh, anh mở phần file manager lên để kiểm tra xem phim này có gì khác thường, Linh và Thịnh tuy không rành nhưng cũng đưa mắt nhìn vào cái mobi để dò xét, đột nhiên Bảo đánh rơi cái điện thoại xuống nền gạch, 2 mắt trợn trắng, há hốc mồm như người biết mình sắp chết! Linh và Thịnh không hiểu gì hết vì nãy giờ có nhìn thấy cái gì kinh dị trong điện thoại ngoài đoạn phim ấy đâu? -Bảo bất động gần 1 phút, sau đó mới dần dần định thần lại ngồi xuống ghế, từ từ mở miệng lắp bắp như em bé đang tập nói “Chết rồi, chết thật rồi, người chết trả thù rồi!” Thịnh rùng mình quay người xung quanh, hai tay nắm chặt để trước ngực như muốn xô hết làn khí lạnh lẽo xung quanh, Linh đứng kế bên Bảo như muốn được anh chở che dù biết anh cũng sợ chẳng thua gì mình, cả 2 người đều hành động sợ sệt như nhau mặc dù họ vẫn chưa biết lý do tại sao Bảo lại nói như vậy. Thịnh hỏi lại “Nhưng…nhưng mà tại sao anh biết? ” Cái điện thoại nãy giờ vẫn nằm im dưới đất, Linh rất xót cái N72 của mình, vả lại cô cũng không biết nó có gì ghê gớm mà Bảo quẳng xuống đất nhưng thái độ của anh làm Linh rờn rợn nên không dám nhặt lên. Bảo từ từ lượm cái điện thoại lên, Bảo im lặng không nói lời nào kiểm tra lại lần nữa để xem chuyện mình vừa thấy có đúng không hay chỉ là ảo giác. “Là thật rồi” Bảo nói lí nhí trong họng, không biết là do quá sợ hay không muốn làm 2 người kia lo lắng. Linh từ nãy giờ vẫn bực mình, một phần vì xót cái điện thoại bị Bảo quẳng không thương tiếc, một phần vì thất vọng khi thấy Bảo quá nhát gan,nãy giờ cũng không nói được lý do mình hoảng sợ. Cô nói 1 cách bực dọc “Thế bây giờ anh nói cho em biết chuyện gì xảy ra được chưa? anh cứ lí nhí nói nhảm càng làm cho mọi người vừa sợ vừa bực đây này!
Nội dung truyện DỰA THEO LỜI KỂ CỦA ANH TRẦN QUANG BẢO, CHỦ TIỆM NET “TORONTO” TẠI QUẬN 6. Vào năm 2007, lúc ấy là thời điểm mạng internet ADSL bắt đầu phổ biến, cũng là lúc game online trở nên hút khách hơn là chat vì tốc độ cao của mạng ADSL đã thay thế cho mạng rùa bò dial đó nhu cầu sử dụng internet để chơi game đã khiến cho các quán net game online lúc nào cũng đông khách nếu biết chiều khách và có dàn máy tốt, việc kinh doanh INTERNET tuy không thể làm giàu nhưng chí ít nó vừa nhàn, lại hái ra khá nhiều tiền nếu so với các ngành nghề khác. Xem thêm
bi mat kinh hoang trong quan net